Đuyên Hồng

Ngôi Nhà Gỗ






Mái tranh ấy và căn nhà gỗ
Là quê hương tuổi nhỏ một thời
Bao năm dài.. Nhà có dột đôi nơi
Con xa vắng, ai người thay mái mới
 
Nhà của mình chum, bình, hũ, vại
Lạc đỗ khoai đổ đủ hay không
Mùa năm nay mưa nắng thất thường
Gạo có dư qua ngày giáp hạt
 
Lưng mẹ còng qua những mùa mưa rét
Vóc cha gầy đầu chẳng thể bạc thêm
Con đường mưa nhão nhoẹt bước chân mềm
Tháng cuối đông chân trần cha bươn bả
 
Ngôi nhà xưa vách bùn mái lá
Nửa đêm nghe mọt kéo gỗ gần xa
Tiếng dế kêu trăng muộn ghé hiên nhả
Lộc vừng đỏ cuối xuân mùa thả nụ
 
Căn nhà gỗ gió lùa đông buốt giá
Cả gia tài ông để lại cho cha
Chân trần con đã lạc bước phương xa
Nhớ cảnh cũ, rượu buồn không thể nuốt
 
Ngôi nhà gỗ, mái tranh xưa có dột…

27 August 2020



Đuyên Hồng

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 27 tháng 8 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Ngôi Nhà Gỗ"